Xong việc rũ
bụi trần ông đang lần lần ra chiếu thì chị bán rau rong ở cuối dãy bê đến đĩa
cá rán thơm phức:
Như thường lệ,
mỗi khi mặt trời xuống núi là ông bà làm nghề hát xẩm lại náo nức chuẩn bị cho giờ
biểu diễn miễn phí. Hôm nay cũng vậy, trong khi ông hì hụi tắm rửa thì bà bày
sẵn đàn, nhị, sênh phách rồi đi lo cơm nước. Nói lo cho nó oai chứ việc ăn uống
của người già thường giản tiện, hai ông bà sống bằng nghề hát xẩm càng giản
tiện, được cái chủ nhà thương người, mê hát, đã cho ông bà thuê căn buồng khép
kín với giá lấy lệ lại còn miễn phí hẳn một góc sân làm bếp nên hai người như
được sở hữu một căn hộ.
- Con có đĩa cá
biếu hai cụ.
Bà xuýt xoa:
- Sao hôm nay
nay nhà chị sang thế?
Chi hàng rau
láu táu:
- Dạ trưa nay
con mua được mớ cá cuối chợ. Cá chết