ĐOÀN HỮU NAM
Nỗi niềm đêm 1
Thắp đèn tôi nghĩ bình yên
Đi qua đêm để nhóm lên ánh ngày
Đã qua muôn nỗi vơi đầy
Thêm đêm nữa góp cho dầy những đêm
Sao còn se thắt nhớ quên cánh chuồn
Thương cho cái bóng chờn vờn
Thấy đèn hiu hắt vẫn còn chẻ hoa
Đã thời táo rụng gần xa
Đã thời chuyếnh choáng rồi ra lỡ làng
Bây giờ lớ ngớ bên đàng
Đợi chờ cơn gió mùa màng đi qua
Đêm ơi khắc khoải canh gà
Bấc hao dầu cạn đến là vô tâm.
Nỗi niềm đêm 2
Từng khắc, từng khắc sân siu
Từng hồi, từng hồi lấn lướt
Sấp ngửa bày ra
Loe lóe vầng trăng
Mịt mùng linh ứng
Phù du nhàu nát, chập chờn.
Trong tầng tầng đêm
Tầng tầng vàng son ký ức
Kẻ mộng du là ta
Đường cày, đường bừa từ ta
Từ ta nữa phập phù cung và mệnh
Lúc buông xuôi, lúc huyễn hoặc ngoài mình.
Giữa vật vờ đeo bám, bong rơi
Cái được trùm lên cái mất
Tảng băng chứng nghiệm nổi trôi
Tan vào dòng sông lặng lẽ
Tia nắng hoài thai từ bóng tối
Nhân nhân lên trong ngơ ngác tiếng gà.
Thoảng nghe như tiếng ai xa
Trả lờiXóaNgẫm ra lại thấy xót xa lòng mình
Chơi vơi ơi một chữ Tình
Thực hư hư thực có mình có ta!
Cảm ơn người đã cảm cái cảm,
Trả lờiXóaƠn này biết để vào đâu
XóaMai sau khuất núi tặng nhau chữ Tình
Thoả lòng chiếc bách lênh đênh
Trong mênh mông...lại có mình có ta!
Sao chờ khuất núi hỡi người
XóaTuổi giời cho hãy cho đời gặp nhau
Lênh đênh chiếc bách vì đâu
Đừng mênh mông bể mà rầu ruột gan
Chuyện tình muôn thuở hợp tan
Trả lờiXóaCũng vì một lẽ không gian- đất trời
Lại thêm hai chữ Luật đời
Đa mang ơi cho cuộc đời...trái ngang!
Chuyện tình muôn thuở hợp tan
Trả lờiXóaCũng vì một lẽ không gian - đất trời
Lại thêm hai chữ Luật đời
Đã mang, mang cả cuộc đời trái ngang