Từng
sợi nắng đuyểnh đoảng đùa trên sóng
Mặt
nước hững hờ, xam xám màu mây
Lau
phơ phất, hai bờ hun hút
Con
bói cá ngỡ ngàng, run rẩy nước rưng rưng
Và
chìm giữa mênh mông, giữa dòng trôi mải miết
Cả
chiều đông thăm thẳm vô cùng…
Ta – cánh chim di cư tránh một mùa buốt giá
Trở
về thắc thỏm đợi mùa sau!
Tạm
xao lãng những được mất phập phồng
Ta những muốn vùi mình trong cát ẩm
Những muốn cùng nồng nàn thịt da, nồng
nàn mê hoặc
Dìm buốt giá trong lòng để hát khúc phì
nhiêu.
Ta những muốn cùng trời chiều lãng đãng
Háo hức, vô tư khép mở bóng ngày
Những
muốn đôi chân trần trên cỏ
Thong
thả nhận đủ đầy, thong thả nhận sinh sôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét