Ngày mai là chợ Khau Vai
Đêm nay bao người Mông thấp thỏm
Tiếng từ quy khắc khoải
Chợ Khau Vai
Những người đàn ông không tìm nhau uống rượu
Những người đàn bà không đưa nhau đi bán mua
Hỏ bỏ lại đằng sau vạt nương cày dở
Họ bỏ lại đằng sau trăn trở vui buồn
Bốn bức tường vây chắn nỗi tư riêng
Mỗi người một con đường
Ngược tháng năm họ tìm về tuổi trẻ
Một quãng đời dang dở
Câu hát đối nửa chừng
Nốt khèn bè vỡ vụn
Được bồi hồi chắp lại
Chợ Khau Vai!
Chợ Khau Vai
Là ngọn gió thổi buốt lưng ta
dẫu trước mặt vẫn rực hồng bếp lửa
Là hòn than ủ trong lòng mỗi người
khi tuyết xuống, mưa tan
Là trống vắng xa xăm ta lấp mãi không đầy
Mỗi người đều giấu trong mình một chợ Khau Vai
Để mà quên, mà nhớ
Từ ngày nốt khèn bè đưa tôi với em
về chung một tán ô
Tục lệ cha ông với chiếc giường nằm
thừa đầu thừa chân
Duỗi ra là chạm đất
Hạnh phúc lớn lao, hạnh phúc chênh vênh
như con dê rừng trên vách đá
Mấy chục năm vui buồn đi qua
Ngày mai vợ chồng mình lướt qua nhau
tìm về ngày xưa
Một năm chỉ một lần thôi - tán ô chờ dưới chợ
Đằng đẵng một năm qua đi để có một ngày gặp gỡ
Một ngày đến để quên đi
những vất vả thường ngày
Rồi chiều cũng về
Cũng day dứt tiếng đàn môi giã bạn
Cũng ngây ngất cùng mặt trời xuống núi
Để lại sau mình quên, nhớ:
- Chợ Khau Vai!
Nơi xuất bản: NXB Lao động - 2001
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét